Chuyện xưa như trái đất.
Anh còn nhắc làm gì?
Xưa, chẳng thể ở lại.
Giờ tiếc nuối, được chi?
Anh chỉ là rượu nhạt.
Đâu đáng để em say.
Nhấp môi, không cần thiết.
Nồng nàn gì từng này.
Từng dốc hết gan ruột.
Mang thanh xuân, đợi chờ.
Tin tưởng nhiều đến độ.
Hảo huyền ôm mộng mơ.
Trong tay đầy gươm giáo.
Mà tự sát thương mình.
Địa ngục họ ban tặng.
Mà hớn hở thuận ưng.
Vừa qua một cuộc chết.
Thấy đời đầy bão bùng.
Lòng người thật đáng sợ.
Tình trường càng mong lung.
Thôi đừng nhắc chuyện cũ.
Kết thúc thế được rồi.
Trách hờn cũng chỉ để.
Mong anh tốt hơn thôi.
Tạm biệt người yêu cũ.
Em đi nhé, anh ơi!
Sau này có hạnh phúc.
Nhớ đừng phí duyên trời!
Mai Thanh Hạ